Friday, October 8, 2010

TRẢ LẠI CHO ANH


(Người bạn tù vừa mới chết vì đói . Anh được cúng ba vắt cơm để trên đầu giường, tôi muốn hỏi xin anh).

Trong cửa sắt, một người đang hấp hối,
Cánh cửa nầy sẽ mở lối anh đi.
Khi trăng sao hờ hững có hay gì,
Tôi gói ghém giờ chia ly sắp đến.

Anh về núi, hành trang nào anh chọn?
Tôi nghĩ thầm, sao cho gọn anh thôi,
Gói đem theo, còn manh chiếu tả tơi,
Ba vắt cơm, đành xin anh để lại.

Như anh biết, đưa bàn tay run rẩy
Xin bạn bè sao vẫn thấy không xuôi.
Lạ gì đâu, cơ cực bảy năm rồi,
Cơm thấm mặn những mô hôi nước mắt.

Run hơi thở, lạnh làn môi tím ngắt,
Đá im lìm, sỏi cát chẳng thành cơm.
Máu đâu ra và nước mắt đâu còn,
Môi lạt lẽo ngậm chưa tròn hột muối.

Miệng khao khát, lấy gì cho bữa đói?
Chợt thương anh mòn mỏi kiếp ma gầy.
Ba vắt cơm còn đủ trả anh đây,
Tôi cũng có một ngày khi tôi chết.

06-08-1982
K5. Tân Lập. Vĩnh Phú


No comments:

Post a Comment