Ngày xưa, diễm khúc ca dao,
Mẹ lên tiếng hát, con vào giấc trưa.
Cuối thềm, hoa nhạt nắng thưa,
Thu gieo bước nọ, sầu đưa võng nầy.
Ca dao câu ngắn câu dài,
Ngắn ru con ngủ để dài mẹ thương.
Cúc vàng lả ngọn chìm hương,
Heo may trễ biếng còn nương tháng ngày.
Sân rêu thềm cỏ lối nầy,
Bước thu trở lạnh, mẹ đầy ưu tư…
Tháng năm để cạn dòng thơ,
Mẹ buồn chốn củ rồi mơ dặm dài.
Nẻo đời, mặt nước chân mây,
Tưởng khi con ngủ bàn tay gối đầu.
Còn đâu giấc ngủ nhiệm mầu,
Nét cười măng sữa, má bầu nụ hôn .
Nhớ con, nhớ đến mỏi mòn,
Chiều trông dơi thả cánh hồn bay cao.
Nhớ con, nhớ đến xanh xao,
Chiều trông con nhện chiêm bao giấc chiều.
Nhện ơi, bện võng cho đều,
Để còn ôm trứng nuông chìu nhện con.
Nhện ơi, giữ lưới cho tròn,
Chờ cho trọn giấc nhện con vào đời…
Gió luồn !..Tơ đứt …Nhện rơi !
Kiếp nào buộc sẵn một đời đi hoang…
Mái xưa trở giấc ngỡ ngàng,
Hắt hiu rèm gió, mơ màng nắng tơ.
Chao ơi, chết cả lời thơ,
Nắng xưa còn đó, hồn mơ chốn nào.
28-10-1982
Trại giam Nam Hà . Tỉnh Hà Nam Ninh
No comments:
Post a Comment