Saturday, October 9, 2010

TÌNH CÂM CỦA ĐÁ


Mắt hoe đỏ trên đầu cây bạch lạp,
Tim cũng mòn, lệ trắng cũng rưng rưng.
Anh ra đi trong bóng tối vô cùng,
Tôi ghi lại Tình Khúc Buồn trên núi.

Và dứng đợi rừng cây thay lá mới
Hát ru anh vào giấc ngủ ngàn năm .
Chiều hoang sơ khi rừng núi u trầm,
Tôi cũng hát bản Tình Câm Của Đá …

Rồi chợt đến một thoáng buồn hoang lạ,
Dáng u buồn trên thân đá rong rêu .
Chút nắng xưa trên ngọn tháp xưa nào
Cũng khơi dậy cả niềm đau loang lở .

Đây vết tích của thành xưa sụp đổ
Còn dư âm tiếng nhạc thuở thanh bình .
Tay tôi nâng từng viên đá bên thành
Còn rơi xuống như rơi từng giọt máu …

Như năm tháng từng giết mòn tâm não
Và nấm hoang đang mọc giữa linh hồn.
Gió đi rồi, rừng ở lại cô đơn,
Thôi tạm gát Tình Khúc Buồn trên núi .

06-05-1981
K1. Tân Lâp . Vĩnh Phú


No comments:

Post a Comment