Friday, October 8, 2010

KHI MẶT TRỜI TRỞ DẬY


(Thay lời cô phụ, người đang mơ ước có một ngày được đón chồng từ trại giam trở về).

Em buộc lại sau lưng làn tóc rối
Khi mặt trời trở dậy gọi mùa xuân .
Đón anh về, hoa nắng rải theo chân,
Em chọn áo màu sông Hàn đất mẹ .

Đây châu ngọc hôm nay là giọt lệ
Như ngày xưa hôn lễ rước nhau về .
Cũng trang hoàng rạng rỡ nắng pha lê,
Mây nhớ nước Hàn Giang về hải phố .

Em mang cả mùa xuân chờ anh đó,
Hơi thở em cùng hơi thở núi rừng,
Góp cho anh làn gió của muôn hương
Cho anh thở không ngập ngừng đứt quảng .

Trời hạ đỏ trên đất cằn cháy nắng,
Loài Xương Rồng cũng ráng giữ màu xanh .
Kết đau thương gai góc mọc trên cành,
Hoa vẫn nở trông đẹp tình đẹp dáng .

Ngày đông trắng của một thời dĩ vãng
Cũng trôi qua theo ngày tháng dòng đời .
Nghe không anh ? Từng tiếng giá băng rơi
Trên nẻo suối, là nhạc đời đang dậy .

08-07-1982
Phân trại K5. Trại giam Tân Lập. Tỉnh Vĩnh Phú


No comments:

Post a Comment