(Viết cho những bạn tù đã chết trong các trại giam)
Mười năm gió núi mưa rừng,
Phải đâu rừng chết bảo đừng tiếng ru .
Non sông chín cõi ngục tù,
Đọa đày mạt kiếp cho thù cho căm .
Đất Bắc trời Nam,
Mây trầm núi lặng .
Mưa sa rửa trắng xương người, (1)
Chẳng thân tù tội cũng đời khổ sai .
Khuất mặt khuất mày,
Bóng ngây vía dại .
Đầu ghềnh cuối bãi trăng soi,
Mồ xiêu mả lạc biết người thấy không ?
Chết sông chết suối,
Chết buội chết bờ,
Chết may chết rủi ai ngờ,
Nhân tình bọt nước, thế đồ chông gai .
Chết cay chết đắng,
Chết lặng chết thầm .
Lạc loài núi Bắc chim Nam,
Sống lo không hết, chết nằm chẳng an .
Chết tàn chết mạt,
Chết khát chết đói,
Đến khi xác mỏi thân mòn
Đóm bay về rước linh hồn chiêu an .
Nắng chứa mưa chan,
Xương tàn cốt rụi .
Gió đâu lạc lối không về
Mà ru điệu hát vỗ về nắm xương .
Bước thương bước nhớ,
Bước lỡ bước làng .
Con đò đưa dọc đưa ngang,
Bến đi chẳng hẹn, bờ sang không ngờ .
Oan khiên chất núi sững sờ,
Biết thương biết cảm bao giờ cho nguôi .
Trông lên tám chín phương trời,
Biết đâu tìm lối đưa người qua non .
Cõi đêm tưởng mất mà còn,
Bóng ma đòi xác, tiếng hồn gọi xương .
Lạnh lùng bãi gió bờ sương,
Lạc đường lạc nẻo biết nương chốn nào .
30-10-1988
Trại giam Tiền Giang (Định Tường)
Chú thích:
Mưa sa rửa trắng xương người : Tại miền Bắc Việt Nam, trại giam nào cũng có ít nhất là một nghĩa trang để chôn xác tù . K1 thì có Đồi Mua và vài nơi khác.
Qua những mùa mưa, đất cát bị nước cuốn trôi đi để lộ xương cốt của tù nhan trên mặt đất, nước mưa rửa sạch bụi cát nên xương có màu trắng . Chỗ trũng nước đọng, xương dính bùn thì khó thấy hơn.
Đoàn tù lao dịch, khi đi ngang qua đó, phải giẫm lên xương cốt của bạn mình mà đi, nghĩ rằng một ngày kia, bạn của mình đi sau cũng sẽ giẫm lên xương cốt của mình mà đi như ngày hôm nay vậy.
Đoàn tù chân bước lặng thinh,
Giẫm lên xương cốt bạn mình mà đi.
No comments:
Post a Comment