Ngày em thả tóc theo mây,
Duyên kia thác đổ, tình nầy sông trôi .
Ngày anh về lại kiếp người,
Cũng trôi theo mấy nẻo đời lang thang .
Kể gì một kiếp đi hoang,
Còn em lại bước sang ngang mấy lần !
Buông thân vào chốn phong trần,
Bước sa ngõ tối, mắt tràn mộng đêm .
Trăng xưa còn tỏ bên thềm,
Mái xưa, nhện vẫn buông rèm che sương …
Một hôm bỗng thấy lạ thường,
Liễu sầu đứng rũ bên đường ngẩn ngơ .
Sương chiều ướt đẫm trang thơ,
Sao Hôm mọc sớm để chờ sao Mai !
Một đêm, ngần ấy đêm dài,
Sáng ra, đời đã đổi thay mấy đời !
Bao nhiêu thế kỹ qua rồi,
Và đây thế kỹ của người không quen .
Des Moines, 30-09-2005
No comments:
Post a Comment