Từng cụm đá nằm yên, thân lạnh cứng,
Với cây rừng chết đứng, xác cong queo .
Nắng tàn phai soi ảo vết rong rêu,
Còn hiện tại, Buổi Chiều hay Buổi Sáng ?
Như Buổi Sáng, làn Tinh Vân tỏ rạng,
Hệ Mặt Trời khai sáng thuở nguyên sinh .
Tia nắng đầu tạo dựng một màu xanh,
Mây kết đọng rơi nhanh làm sông biển .
Trong hơi ấm, muôn loài sau xuất hiện,
Vườn Cây nào đưa Trái Cấm lên môi .
Lúc ban sơ, Đời kết nụ trong nôi,
Ghi lịch sử Con Người qua lớp đá .
Nhưng chẳng phải kỳ khai nguyên thuở ấy,
Mà Buổi Chiều, ôi nguyên đại cuối cùng .
Dấu tang thương trầm tích lớp song song,
Bên ngọn nến Thái Dương chừng sắp tắt .
Già tuổi đất, thêm đàn dơi rũ chết,
Còn tim người độc chất ngấm càng sâu .
Ta về đây, trần trụi xác chiêm bao,
Đang mục rã trong niềm đau hoại thể …
Rồi buông thân nằm yên chờ tân thế
Cho tình yêu nguyên thể thoát lên cao .
Cõi âm u quờ quạng thấy gì đâu,
Từ buổi đó, ánh dương nào trở lại ?
20-09-1982
K5. Tân Lập . Vĩnh Phú
No comments:
Post a Comment