(Người ngư phủ trên sông Cữu Long trông đợi ngày về của đứa con đang bị lưu đày nơi miền Thượng Du Bắc Việt).
Tưởng thuyền đỗ bến mơ trăng,
Hay đâu ngư phủ còn đang bận lòng .
Một mình một ngọn đèn chong,
Buông neo bến đục đợi dòng nước trong .
Thôi cơn nước lớn lại ròng,
Bặt tăm mống cá, lạnh lùng tiếng chim .
Khuya nay trời giá sương đêm,
Đóm soi mặt nước, sao chìm chân mây .
Chợt nghe cồn cát thở dài,
Nghe xao tiếng sóng, nghe đầy nước sông .
Trông con mà nhớ biển Đông,
Bóng thuyền ra Bắc (1) chìm trong khói mù .
Con thuyền chở nặng ưu tư
Dằn cơn sóng dậy khởi từ cõi sâu .
Bến nầy tóc trắng bông lau,
Ngoài kia sóng cũng bạc đầu đuổi theo !
Lại nghe chừng cạn nước triều,
Dầu chong cũng cạn như chiều biển vơi .
Đêm tàn, bóng nhạt, gương rơi,
Cát cồn để hiện bãi đời hoang vu …
Con đi chẳng kịp tạ từ,
Nước non hai cõi, ngục tù bốn phương .
Núi mòn, cát đổ biển Đông,
Lắng sầu, dựng đảo mà không về nguồn .
Biết bao gió bãi mưa cồn,
Đoạn trường chín khúc đau hồn Cữu Long .
Bao năm cắt dạ xẻ lòng,
Một nguồn thác đổ, hai dòng nước xao .
Sóng dâng triều nước nghẹn ngào,
Phù sa ánh mắt một màu đỏ hoe .
Dặm mù mấy lớp sương che,
Nhạn thưa tin đến, lòng nghe bão về .
Tháng vơi ngày cạn gần kề,
Cát xuôi Đông Hải không về Thất Sơn .
Lại cơn “chớp bể mưa nguồn”,
Nghe thương giọt máu, nghe mòn tấm thân .
28-01-1982
K1. Tân Lập . Vĩnh Phú
(1) Thuyền chở tù ra Bắc
No comments:
Post a Comment