Nhớ xưa mẹ hát bài thơ,
Tình thương lai láng biển hồ cho con .
Nước trôi rẽ lối chia nguồn,
Thơ buồn điệu hát gợi buồn dáng thu .
Cuối sông, rừng thả sương mù
Đưa thuyền ra biển lời ru Thái Bình .
Nửa đời trôi giạt lênh đênh,
Đau lòng nhớ nước, nặng tình thương quê .
Cữu Long tuôn chảy một bề,
Sông trôi, biển trả mưa về Thất Sơn .
Bao phen nước chảy xa nguồn,
Ngàn năm Bảy Núi vẫn còn đứng trông …
Vẫn còn nhớ nước Cữu Long,
Chờ cho biển thả mây bồng về non .
Dạt dào mây đổ mưa tuôn,
Nước dòng tạo suối, Thất Sơn mở nguồn .
Bài thơ mẹ hát vẫn còn,
Và đây, sông núi vẫn tròn nụ hoa .
Gió mưa cồn vắng bãi xa,
Quê hương tình ấy đậm đà sắt son !
Góc trời, bảy núi năm non,
Tiếng ru ngày nọ vẫn còn trong mơ .
Bãi đời bến chợ bơ vơ,
Quê xưa hiển hiện hồn thơ vỗ về.
Des Moines, 25-12-2004
No comments:
Post a Comment