(Viết cho nghĩa trang Quân Đội và bức tượng Tiếc Thương)
Bao phen gió cuốn bụi mờ,
Một cơn dâu bể, mấy gò ngổn ngang.
Bờ xưa nắng đổ tơ vàng,
Lá rơi mà tưởng mơ màng bước ai.
Nghe như xa vắng ngậm ngùi,
Cành dương trong gió thỉnh hồi cầu an.
Nghe sao nhớ tiếc vô vàn,
Tháp thân thương vỡ, đá tàn tạ rơi.
Tưởng trong giấc ngủ muôn đời,
Nghe hồn trăn trở xin lời cầu xiêu.
Vàng vàng ngọn cỏ hắt hiu,
Rưng rưng hoa nắng, buồn thiu mặt người.
Biết bao gió dập mưa vùi,
Còn ai thương tiếc cho người Tiếc Thương,
Quạnh hiu mấy bãi mồ hoang,
Trải lòng ta mở nghĩa trang trong lòng.
Máu xương một thuỏ anh hùng,
Máu ghi chiến sử, xương chồng tháp cao.
Đá mòn bia đổ mặc dầu,
Ngàn năm danh tiếng đi vào sử xanh.
Máu nầy, giọt máu tinh anh,
Ấm lòng đất mẹ, đượm tình quê hương.
Máu nầy, giọt máu vinh quang,
Nét son (1) trong nắng tơ vàng (2) bay cao.
27-03-1982
K1 . Tân Lập, Vĩnh Phú
Nét son: sọc đỏ
Nắng tơ vàng: tượng trưng cho nền vàng của lá quốc kỳ
No comments:
Post a Comment