(Năm 1978 anh Trần Thiên Thọ Hải chết tại K1 . Năm 1981 chị Thọ Hải đến trại xin đem hài cốt chồng về quê ở miền Nam . Bài thơ viết thay lời người quả phụ.)
Em khăn trắng buộc sầu trên tóc rối,
Ba năm dài chỉ đợi một ngày xuân .
Thấy không anh ? Giữa làn nắng trong ngần,
Áo em trắng màu hoa rừng đơn lẻ .
Dậy đi anh ! Ta trở về quê mẹ,
Nơi bình yên, cây cỏ hãy còn xanh .
Sáu năm qua chôn chặt nỗi u tình,
Em biết đấy, nhưng cũng đành ôm hận .
Anh thao thức giữa đêm sầu vô tận,
Thân vẫn đau, nghìn dấu hận chưa tan .
Bụi cát vùi khuất lấp nẻo trần gian,
Anh nằm đó nào an trong giấc ngủ .
Dậy đi anh ! Ta trở về đông đủ
Với đàn con quanh bếp lửa yêu thương .
Tóc em dài nghiêng bóng mát quê hương
Cho anh đó, bên con đường kỹ niệm .
Đồi Mua (1) tím, sắc hoàng hôn cũng tím,
Nghe cõi lòng cũng tím vết thương đau .
Dải khăn sô em giữ lấy trên đầu ,
Và sẽ giữ cho màu tang vẫn mới .
Về anh nhé, bàn tay em mở lối,
Đây đàn con đang đợi thắp hoa đèn .
Bao năm dài mái tóc hãy còn đen,
Anh vẫn trẻ trong lòng em mãi mãi .
08-08-1981
K1. Tân Lập . Vĩnh Phú
(1) Đồi Mua : Nơi chôn xác tù ở K1.
No comments:
Post a Comment