Sông trôi, sầu muộn bao tình,
Chiếc cầu ở lại một mình thương mong
Thương mình, thương cả đời sông,
Xa nguồn, lệ chảy bao dòng biệt ly !
Cầu buông theo nước trôi đi,
Biết anh ở lại lấy gì qua đêm ?
Chiều hôm gió đắm mưa chìm,
Đón anh lỡ bước làm em lạc đường !
Sông trôi để lại bờ thương,
Bên kia bờ nhớ sầu vương trắng bờ .
Đang cơn nước đục lờ đờ,
Đôi bờ thương nhớ mình chờ nước trong .
Des Moines, 04-04-2007
No comments:
Post a Comment