Sông hồ đôi lúc thảnh thơi,
Một mình đi dạo trên đồi cỏ xanh.
Hoa rơi mấy cánh mong manh,
Lại bay trở lại trên cành thướt tha!
Vườn xuân hoa bướm mượt mà,
Hoa là bướm đậu, bướm là hoa bay!
Bướm vàng về đậu cành mai,
Còn ta nào biết tỉnh say giấc hồ .
Mộng rồi đem mộng vào thơ,
Mơ rồi lại muốn đem mơ vào đời .
Gió ru tình khúc trên đồi,
Một mình, thì cũng thảnh thơi một mình .
Đắm say giấc bướm hữu tình,
Tưởng đâu bướm hóa ra mình nhởn nhơ .
Suối mơ suối có đôi bờ,
Hoa mơ có bướm, đời mơ có tình .
Nước trong mình có bóng mình,
Cành mai có lá cho cành dáng xuân .
Des Moines, 26-08-2006